vì là đang work from home cho nên sẽ vẫn là nhưng câu chuyện dài kì về người đó
trong khi mình nõ lực hết sức để làm việc, dù thu nhập cũng không đc bao nhiêu nhưng vẫn phải dành hết thời gian và sức lực để duy trì cuộc sống cho cả nhà
thì người đó tỏ ra nhạy cảm, mình trách mắng con thì không cho quát, nói m hống hách ??? thích làm j thì làm ???
rồi không làm j nên không dám ăn ? ? ? ăn thì bảo ăn nhiều ??? nếu mà được như lão nói thì cũng còn được, vấn đề là lão vẫn phải ăn vẫn phải đi ra ngoài vẫn phải chi tiêu , hút thuốc !!! thực tế lão vẫn kiếm đc vài xu để tự duy trì mấy cái nhu cầu cơ bản ấy, nhưng còn con cái của lão rồi thì tiền vay mua nhà lão bầy trận ra rồi giờ mình phải gánh nợ??? rồi cuộc sống hàng ngày mình vẫn phải nghe giận dỗi? nghe nói lẫy? nghe những lời nói mỉa mai? mát mẻ ???
những người vô minh
vô minh là người chưa có duyên với nhận thức và trí tuệ
họ sống u u mê mê với cuộc đời, với bản thân họ
chuyện vô minh sẽ phải để sau nói
nói chuyện dài kì mà mình phải chịu đựng cả cuộc đời mình
vì phải ở với người vô minh
người đó vô mình nên dễ tức giận, tực giận vì những vị kỉ cá nhân đầy ứ ự trong con người họ, đầy như quả bóng chạm vào ra là bung ra, bùng nổ những thứ thối khắm phụt ra.họ phụt ra như thế mới thỏa cơn tức giận của họ,không cần biêt đúng sai phải trái. không ai dám đụng vào họ làm trái ý họ, vì nếu trái ý họ thì ngay lập tức những thứ thối khắm sẽ bị phụt vào người.những người vị kỉ cá nhân như vậy sống chỉ để tổn hại người khác
vậy tại sao mình phải chịu đựng điều đó suốt cả cuộc đời mình?
có phải đó là nghiệp mình phải giả cho những sai lầm kiếp trước và cà sai lầm kiếp này ?
đó có phải là thử thách cuộc đời mà mình cần trải qua?
mỗi người có 1 nhân duyên, tại sao có những người vẫn có thể cố gắng vùng vẫy vượt qua thử thách cuộc đời để giành lấy hạnh phúc của chính họ? tại sao có những người như mình
thầm lặng ôm mối hận hàng ngày hao mòn tâm trí
mình muốn có hạnh phúc của bản thân không?
nhưng nói đi cũng phải nói lại: hạnh phúc là cái j hẵng
thực ra hạnh phúc nói cho cùng là cảm giác an lạc tự tại mà chỉ bản thân mình cảm thấy được, hạnh phúc đó không thể sẻ chia hay nói được với ai, bởi vì lúc đó có khi nào bản thân đã không còn là bản thân, đã là vô ngã , vô ngã đã tan vào vũ trụ rồi thì những chấp niệm kia có còn là chi, ai vô minh thì kệ họ nếu ta có đủ sức ảnh hưởng để hướng họ tìm đến cái điểm sáng trí huệ trong bản thân họ, giúp họ bớt gây nghiệp bớt đi tổn thương người khác. nghiệp gây cho mình thì mình có đủ sáng suốt và trí huệ để hóa giải nó, nghiệp bắn đến mình là tan ra vào hư không. Mỗi ngày mình đều bị hứng cái nghiệp đó của người đó và mình có bị tổn thương, mình có đau khổ, nhưng trí huệ giúp mình hóa giải nó trong vòng nhanh nhất có thể, và mỗi lần ấy mình sẽ mất khoảng dưới 1 tiếng để hòa tan nó ra vào hư không, rồi không để nó tích tụ thành bệnh ở trong người (có khi vì thế nên mình mới chịu nổi ở cạnh người đó đến tận bây giờ và có thể còn phải chịu đựng lâu hơn nữa, mặc dù suốt mười mấy năm qua người đó vẫn liên tục gây tổn thương mình, chỉ toàn làm sai và sai , không những vô minh mà còn ngu ngốc và hấp tấp trong mọi chuyện, hình như chưa bao giờ xử lý bằng cái bộ não bình thản mà thường xuyên dùng não bộ trong trạng thái kích động, và hấp tấp. đúng là nghiệp chướng của đời minh)
rồi nói tiếp chuyện mình bị người gây nghiệp rồi mình hóa giải, vậy là nghiêp tan đi.nhưng nhà mình còn có những đứa trẻ, mình chưa thấy ảnh hưởng rõ rệt lên 2 đứa sau, nhưng đứa đầu thì rất là nặng nề. Nó cũng giống như là người đó, thực chất đang gánh cái nghiệp của người đi trước để lại cho.Bởi hiệu ứng dây chuyển khi bị người gây nghiệp mà không hóa giải nó, rồi lưu giữ trong người thành hận thù vô thức và rồi bây giờ thường xuyển xả ra cho những người xung quanh, mà chủ yếu bị ảnh hưởng là người thân của anh ta, vợ con của anh ta, rồi sau đứa con tiếp tuc nếu không hóa giải được sẽ ôm nghiệp đó xả ra cho thế hệ của nó, rồi cứ thế truyền đi mãi
làm thế nào mình hóa giải được cho con mình khỏi cái nghiệp mà cha nó đang truyền đi??? cũng là phúc đức của mình. nhờ phúc mình được giác ngộ những trí huệ và có ý thức khai mở nguồn trí huệ từ bản thân mình , cho đến giờ mình vẫn phải đang bận rộn giải quyết hóa giải những nghiệp chướng mà mình phải gánh từ người đó gây ra, do vậy vẫn chưa thể tác động lên con mình để truyền năng lượng tích cực cho con góp phần hóa giải nghiệp chướng trong kiếp này
Read Full Post »